Ngày gửi: 19/09/2007 lúc 12:50 chiều | Đã khóa IP
|
|
|
Có một câu chuyện cua một ngưòi bạn mà tôi không biết phải làm sao để có thể cảm thấy giúp đỡ được
Hai đứa là bạn thân của nhau khi còn là cấp 3 ba năm học nó gắn voi nhau như hình với bóng, rồi ngày sinh viên tuy học hai trường khác nhau T- H cũng luôn luôn đi bên nhau dù hai nơi khá xa, nhưng đến một ngày có sự hiểu lầm nhau T- H đã chia tay nhau và rồi không còn hỏi thăm nhau như ngày xưa, tuy không còn hỏi nhau nữa nhưng hai đứa vẫn thầm lặng tìm tin tức của nhau qua một người bạn học cùng với một điều kiện không được nói cho đứa kia biêt, Rồi một ngày bà T mất H xuống nhưng quá buồn nên T không còn thời gian để nói với bạn, Rồi một ngày T quyết định tha thứ cho bạn nhưng cũng muốn ngày hai đứa lại chơi với nhau cũng là lúc sinh nhật H nhưng ngày T quyết định tha thứ thì cung là ngày nó mất H mãi mãi.............................
Giờ đây nó ân hận vì không có cơ hội tha thứ lỗi lầm của người bạn mà nó một thời gắn như hình với bóng nó tự trách mình tại sao lòng kiêu hãnh của nó lớn vậy để không cho người bạn của nó có cơ hội
Hãy cho tôi một lời khuyên một lời động viên để T cảm thấy mình không quá ích kỷ không quá tàn nhẫn khi không thể cho bạn minh lời nói xin lỗi cuối cùng khi tất cả chỉ là vì một lỗi nhỏ mà hai đứa phải xă têt công việc quá bận nên hai đứa hẹn nhau nhưng lại ko gặp được )
__________________ HV
|