Ngày hôm qua, không như là, ngày thơ bé muốn đùa chơi, đồi non cao mắt nơ đen ngủ vùi. Ngày tuổi yêu gió hương đồng, tuổi mây trắng như cỏ xanh, ngày tôi đã biết yêu một dòng sông
Ngày hôm qua, không như là, ngày tôi ngắm những vì sao, tận trên cao, rất cao những đêm màu. Chuyện tình tôi vốn không lời, giờ xa tít giữa ngàn khơi, mà xanh thắm những cơn mưa lòng tôi.
Ngày hôm qua như giấc mơ, trôi rất nhanh những âm thanh buồn, tuổi còn xanh, khao khát quay về nguồn. Ngày hôm nay em hiển nhiên trong phút giây thoáng xưa ẩn hiện.
Để ngàn năm em nhớ anh khôn nguôi.
Ngày hôm nay anh yêu thầm, người con gái mái tóc mộng mơ, đầy hồn nhiên trắng trong đến bất ngờ. Chuyện tình tôi giống như bao người, nhiều mơ ước cho riêng mình thôi, buồn man mác tiếng mưa rơi lòng tôi…