Nhạc: Đỗ Hồng Quân - Thơ: Hoàng Nhuận Cầm
Anh thấy không tất cả đã xa rồi? Trong tiếng ru của thời gian rất khẽ. Tuổi thơ ra đi cao ngạo thế! Hoa súng tím trong lòng và trong ánh mắt thơ ngây.
Muốn nói bao nhiêu, muốn khóc bao nhiêu! Ôi tiếng hát mê say! Nỗi nhớ ban mai thổn thức trong tim khi em nhớ đến anh. Nhớ về sân trường có trái bàng chín rụng chiều hôm. Xa rồi!
Em đã yêu anh nhưng anh vội xa rồi. Cây bàng hò hẹn chìa tay như vẫy mãi. Anh xin anh chớ buồn khi quay trở lại Nếu không thấy trên sân trường chiếc lá buổi đầu tiên.
|
|