Nhạc và lời: Phú Quang
Có khi giữa đêm bỗng nghe tiếng em như ngày nào bên đời ngọt ngàọ Có khi giữa đêm tiếng mưa xót xa ru cuộc t́ình giờ ch́m vào khơi xa Ngoài kia mưa giăng, ngoài kia bão nỗi, ngoài kia mù khơi, ngoài kia bóng tốị Bỗng chợt nghe xa vắng quanh đờị Bỗng chợt nghe hiu hắt môi cười, tay khát vọng mỏi bao lần cố với, nghe đời dài trên từng nẻo đường quen. Thương bài ca đă trót lỡ làng, thương mùa thu xao xác lá vàng. Nghe gió buồn về trong chiều tắt nắng, tưởng như t́ình xa giờ đã quay về.
|
|