Beat: Stan - Eminem ft Dido
Người yêu dấu... em ở nơi đâu giờ bên anh chỉ là nỗi sầu, vạn nỗi lo âu tình sâu chôn dấu. Từ ngày em bỏ đi xa nhớ em thiết tha anh mới chợt nhận ra biết bao nhiếu là lỗi lầm mà anh đã mắc. Vậy mà bấy lâu em chôn chặt chuyện lớn chuyện nhỏ linh tinh vụn vặt trong lòng không nói ra, lặng lẽ vất vả, anh chẳng nhận ra những gì nhỏ nhoi nhất, để giừo đây chợt nhận thấy rằng mình đã đánh mất.
Để bây giờ còn 1 ình, ánh trăng khuya in bóng hình, cô đơn lặng lẽ không ai chia sẻ, ôi bước chân em nhè nhẹ, nay còn đâu, niềm đau chon dấu đành ôm cõi sầu 1 mình ngồi suốt đêm thâu... Cùng nỗi đau chất ngất.
Khi anh ngủ em thức giấc tối ngày tất bật lầm lụng chật vật lo lắng cho anh, bằng con tim yêu chân thành, bằng 1 tình yêu long lanh, vậy mà anh chỉ là 1 kẻ đồi bại, ăn tàn phá hại không có tương lai, chẳng có ngày mai, làm em đau khổ sợ hãi, bất h ạnh trong chuỗi ngày dài, vì anh là kẻ bất tài, anh cầu xin em tha thứ..
Người vợ hiền yêu dấu ơi, người mà anh yêu muôn đời
Bao tháng năm qua anh đã làm em mệt mỏi ra rời, tinh thần thể xác vùi trong ngọn sóng ngoài khơi, làm cuộc đời em đau khổ. Còn phần anh, thật dại rồ, say sưa ngoài phố, cờ bạc cá độ bạn bè xô bồ chẳng lo làm ăn, tối ngày chửi máng nạt nộ em. Anh thật có lỗi anh thật có tội, anh trách lòng mình phụ tình em rồi, đôi ta chia phôi, mình anh một lối tương lai xa xôi mịt mờ, không có em hồn anh thẫn thờ ngây dại, bất giác lệ rơi vệt dài, và anh đã khóc, giọt nước mắt lăn khó nhọc trên gò má của anh, con tim đau thổn thức mong manh, căn phòng đơn lạnh... vũng là tại anh..
Giờ anh phải làm sao? và anh sẽ phải làm như thế nào?
Để có lại em như ngày hôm nao, cười nói vui tươi ngắm em vá áo, ngón tay xinh lùa kim thành thạo,
Ôi trời cao, tôi phải làm sao???
Ôi nh nhớ tết năm đó, HN rét lạnh co ro, em gói bánh chưng còn anh giã giò, và đôi mình yêu nhau từ đó, 2 mảnh đời bé nhỏ gánh chung hoạn nạn khó khăn, dìu nhau vượt qua nhọc nhằn có tim yêu làm lá chắn trước cuộc đời bao la.. rồi khi anh bị sa ngã, đã chẳng còn gì, mãi tới ngày em ra đi, anh mới bừng tỉnh, xua mây mù, đón bình minh.
Bên ngoài trời mưa đang rơi, em đang ở đâu em ơi
Ngắm tầm hình anh mà anh nghẹn ngào nói không nên lời, ôi ngày xưa, đã xa vời. Bước chân em đi nơi đâu? Nếu con đường còn in dấu.. anh sẽ lần theo dù khó khăn bao lâu, mưa gió dãi dầu trời cao có thấu cho tấm lòng anh; yêu chân thành và hối cải. Và anh tin vào 1 ngày mai, anh và em sẽ gặp lại, bước chung tiếp con đường dài bỏ điều sai theo lẽ phải, yêu em mãi mãi, mong ngóng trong lòng được gặp lại em, anh trân trọng, từng fút từng giây tháng năm đong đầy mình vui duyên từ đấy.
Cấy cầy ruộng xanh dẫu nhà tranh, nhưng hạnh phúc, cuộc đời cơ cực nhưng vẫn vui tươi, vang tiếng cuới, làng trên xóm duới mọi người thương yêu, để con thơ vui sáo diều, dù tiền tiêu có thể thiết nhưng mà vui biết bao nhiêu. Xuân hạ thu đông bốn mùa tình hồng, êm ấm đượm nồng bao nhiêu hạnh phúc. Viễn cảnh đó đang thúc giục đôi chân của anh, sải bước nhanh, để con tim anh được chữa lành, bời tình yêu em sáng lấp lánh, nhưng giờ đây... Con đường rêu xanh mà anh đang bước, phải đi về đâu để có thể đến được với em.
Nhìn đất trời rộng bao la, từng cánh chim bay xa xa, mỗi bước anh đi là những nơi xa lạ nhưng anh sẽ cố tìm cho ra được em, Không kể ngày đêm năm rộng tháng dài, hy vọng là 1 ngày mai, anh và em lại tái ngộ , chấm dứt chuỗi ngày lang bạt giang hồ, khi có nhau anh sẽ cố chăm chỉ làm ăn ngày đêm lo lắng cho em, dù giờ đây anh chẳng có gì, nhưng em sẽ ko phải ướt mi, không phải rơi lệ buồn fiền sầu bi, bởi vì anh đã nhận ra những lỗi sai và anh đã thật lòng hối cả, dù đã muộn màng nhưng sau cơn mưa thì trời sẽ sáng, ngày mai phía trước bình minh soi rạng, ngày ngày tháng tháng yêu thương chứa chan...