Duyên số cầm ca
Một nửa của tôi nay đã rời xa
Một nửa của anh vẫn hoài chờ mong!
Một nửa ngày xưa tôi mãi chưa quên
Một nửa ngày nay anh đã đánh rơi!
Đừng buồn tôi ơi duyên số hợp tan
Để rồi chuốc lấy vết đau kim châm
Tội nghiệp cho tôi duyên số đơn côi
Tội nghiệp thân tôi kiếp sống cầm ca
Đêm tưng đêm nước mắt tôi rơi
Lăn dài khi khuất sau ánh đèn
Một nỗi buồn sâu kín của người ca sĩ khổ vì yêu
Trong đời ai có mấy khi đau
Nhưng niềm đau đối với người nghệ sĩ
Đau gấp trăm lần hơn người thường.
Biết làm gì hơn
Buổi sáng thức dậy anh bỗng nhớ về em
Nhớ nhiều hơn những trưa hè nắng cháy
Vạt nắng cuối ngày anh cũng nhớ về em
Anh cũng mơ từng đêm
Sao tự nhiên em bỗng quay về đây
Nỗi vui mừng hay là giọt nước mắt
Bao ngày qua em ở nơi đâu em ở bên ai
Đừng khóc tôi ơi hãy để tôi binh yên
Qua ngày mai tôi sẽ rời xa em
Đừng níu kéo thêm em cũng ko được chi
Anh cũng ko được gì
Yêu làm chi để nỗi đau giờ đây
Gánh lên và không bao giờ xóa hết
Yêu làm chi đổi lấy được gì đổi lấy được chi
Giọt cafe bên nhau ngày xưa
Hay là giọt nước mắt chia tay ngày nay
Biết sẽ làm gì, biết sẽ được gì, biết làm gì hơn
Mười năm sau cũng chỉ vậy thôi
Cho dù ngàn năm nữa cũng chỉ vậy thôi
Cố gắng nên em biết sẽ ko còn sẽ ko còn chi
Yêu nhau chưa chắc sống cùng nhau
Tại vì anh đã bước đi theo người, để em lặng lẽ bước trên niềm đau.
Nhưng sao tình này em lại đánh đổi quá nhiều.
Xót xa này, và đắng cay này, em phải ghánh đến bao giờ?
Chẳng có nỗi đau nào khoác trên vai 1 người.
Chẳng có trái tim nào biết chung tình hay sao?
Vì sao anh lại mang cho em nỗi buồn, để em phải gục ngã, biết đến bao giờ?
Xin anh đừng làm em đau!
Giọt nước mắt lăn dài trên niềm vui của người tình, giọt nước mắt hôm nay khóc cho ngày hôm qua.
Vì em không như người ta, vì em không như người ta không ngọt ngào, không trót lưỡi đầu môi.
Vì sao ta yêu nhau không thể sống hết cho nhau?
Vì sao có em rồi anh thay lòng nhanh quá?
Anh không là như thế và anh không như em nghĩ bởi yêu nhau, chưa chắc sống cùng nhau.